7 bước chân hoa sen nở khi Phật đản sinh và những ý nghĩa đặc biệt mà bạn nên biết!
“Bảy đóa sen vàng nâng gót ngọc
Ba ngàn thế giới đón Như Lai”.
Sự ra đời của Đức Phật Thích Ca là vô cùng tôn quý, đó là “sự xuất hiện một người vi diệu, khó gặp được ở đời. Một người, khi xuất hiện ở đời, không hai, không có đồng bạn, không có so sánh, không có tương tợ, không có đối phần, không có người ngang bằng, bậc tối thượng giữa các loài hai chân”.
Lịch sử Phật giáo ghi lại một sự kiện rất đặc biệt khi Đức Phật đản sinh, Ngài đã bước đi bảy bước và trên mỗi bước chân đều có hoa sen nở nâng gót.
Để cùng tìm hiểu về sự kiện vi diệu này, kính mời quý Phật tử cùng đón đọc bài viết dưới đây, qua sự chia sẻ của Thầy Thích Trúc Thái Minh.
Bước chân thứ nhất: Hướng về phương Đông, làm người dẫn đường cho các chúng sinh
Bước thứ nhất Ngài nhìn về phương Đông, hướng mặt trời mọc, đem đến ánh sáng cho thế gian. Nhìn về phương Đông, Ngài thị hiện để chúng sinh biết rằng Ngài là bậc Đạo Sư tối thượng là ánh sáng trí tuệ đem đến cho chúng sinh trong đời này.
Bước chân thứ hai: Hướng về phương Nam, làm ruộng phước lành khắp chốn nhân thiên
Bước thứ hai, Ngài nhìn về phương Nam. Ngài thị hiện để chúng sinh biết rằng: Ngài là ruộng phước điền tối thắng cho tất cả chúng sinh.

Sự cúng dường của nàng Sujata trước khi Đức Phật thành đạo là một trong hai sự cúng dường tối thượng (ảnh minh họa)
Trong kinh Mi Tiên vấn đáp, bài “Điều lành nhỏ, phước quả lớn, điều ác lớn, tội báo nhỏ”, bậc Thánh A-la-hán Na Tiên kể câu chuyện một người tội nhân bị chặt cụt cả chân cả tay, miệng ngậm một cành hoa sen với tác ý thành kính dâng cúng dường Đức Phật Thích Ca.
Sau khi thọ nhận, Đức Phật nói với các vị Tỳ-kheo rằng: “Nhờ phước đức này mà trong suốt chín mươi mốt kiếp sắp tới, người bị cụt tay chân kia khỏi bị đọa vào ba đường dữ, được sinh lên cõi Trời hưởng hết phước báu mới sinh lại làm người”.
Qua đó, chúng ta thấy rằng, Đức Phật xứng đáng là bậc Ứng cúng cho tất cả chư Thiên và nhân loại cúng dường.
Bước chân thứ ba: Hướng về phương Tây, là kiếp cuối cùng hành Bồ Tát đạo
Bước thứ ba, Ngài ngoảnh mặt nhìn về phía Tây, thị hiện cho chúng sinh biết rằng đây là thân cuối cùng của Ngài trong vòng luân hồi sinh tử. Đức Phật Di Đà cũng ở phía Tây. Bởi đó là hướng mặt trời lặn, tức là chỗ để an nghỉ, nghỉ ngơi vĩnh viễn.
Đúng như Đức Thế Tôn thuyết rằng: “Này các thầy tỳ-khưu! Như Lai là bậc tối thượng trong tam giới, là bậc chỉ còn kiếp sống cuối cùng, không còn quẩn quanh trở lại trong tam giới nữa, là bậc tôn quý, vô thượng… không ai sánh bằng”.
Bước chân thứ tư: Hướng về phương Bắc, ngay trong kiếp này chứng đắc Phật quả
Bước thứ tư, Ngài xoay mặt về phía Bắc, thị hiện cho chúng sinh biết rằng: Ngài sẽ đắc đạo Vô thượng Bồ Đề ngay trong kiếp này. Sau năm năm tầm sư học đạo, sáu năm khổ hạnh rừng già, 49 ngày đêm thiền định dưới cội Bồ Đề, Ngài đã đắc đạo quả, trở thành vị Phật toàn giác trên thế gian.

Sau 49 ngày đêm thiền định, Ngài chứng đạo quả dưới cội cây Bồ đề
Bước chân thứ năm: Nhìn xuống phương dưới, chiết phục binh ma
Bước thứ năm, Ngài nhìn xuống phương dưới, thị hiện cho chúng sinh biết rằng: Sự xuất hiện của Ngài trong cuộc đời này để hàng phục các loài ma. Ma quỷ có dục vọng thấp hèn ở phương dưới, bậc cao thượng tôn quý là Ngài thì ở phương trên.
Bước chân thứ sáu: Hướng lên phương trên, là chỗ quy y cho nhân thiên sáu nẻo
Bước thứ sáu, Ngài nhìn lên phương trên, thị hiện cho chúng sinh biết rằng: Sự xuất hiện của Ngài là chỗ quy y cho tất cả Trời và người.
Phía trên là cõi Trời, Ngài muốn cho chúng ta thấy Ngài là chỗ để Trời, người và tất cả chúng sinh quay về nương tựa, thoát ly được luân hồi sinh tử.
Bước chân thứ bảy: Một tay chỉ trời, một tay chỉ đất - bậc tối thượng tôn quý
Ở bước chân thứ bảy, Ngài dừng lại, một tay chỉ trời, một tay chỉ đất và tuyên bố rằng:
“Thiên thượng thiên hạ, Duy ngã độc tôn. Nhất thiết thế gian sinh, lão, bệnh, tử”.
“Thiên thượng” là trên trời, “thiên hạ” là dưới trời. “Duy ngã” là chỉ có ta. “Độc tôn” tức là độc nhất, tôn quý nhất. Câu nói của Ngài có nghĩa là: Trên trời, dưới trời Ta là bậc tối quý nhất; tất cả thế gian sinh, lão, bệnh, tử nhưng Ngài đã vượt thoát luân hồi sinh tử. Ngài tuyên bố như vậy để cho thế giới này, vũ trụ hoàn cầu này biết rằng Đấng Tối Tôn đã ra đời, chỗ quy hướng nương tựa của muôn loài đã xuất hiện. Đó là một tuyên ngôn bất hủ và là sự thật.
Đức Phật xét về công hạnh, chân đức và thật đức thì không ai bằng Ngài, Ngài là tôn quý nhất; dù là chư Thiên, Phạm Thiên cũng không thể sánh bằng. Cho nên, đó không phải là lời tuyên bố kiêu mạn mà là lời hoàn toàn xác đáng, xứng đáng, Ngài là nơi quy hướng của tất cả chúng sinh.

Đức Phật là bậc Tôn quý nhất mà khắp muôn người đều kính ngưỡng
Như vậy chúng ta thấy được từng bước chân của Đức Phật Thích Ca khi đản sinh đều có ý nghĩa rất sâu sắc và cao thượng. Bảy bước chân của Ngài cũng có ý nghĩa là Ngài đã đi qua hết cả lục đạo luân hồi từ Địa ngục, ngạ quỷ, súc sinh, loài người, A Tu La, quỷ thần cho đến loài Trời. Cho nên khi Ngài bước qua sáu bông hoa sen thì chứng tỏ Ngài đã ra khỏi lục đạo luân hồi. Khi chúng sinh còn trôi lăn trong lục đạo luân hồi thì Ngài đã đứng ở bông hoa sen thứ bảy tuyên bố rằng: Ta là người đã bước ra khỏi Tam giới này và Ta là tôn quý nhất vì ta đã bước ra khỏi lục đạo luân hồi này.
Qua bài viết trên, chúng ta hiểu rằng 7 bước hoa sen khi Đức Phật đản sinh là một sự kiện vi diệu mà chỉ ở bậc Giác Ngộ như Đức Phật mới có được.
Mong rằng, trên con đường tu nhân học Phật, mỗi chúng ta đều hướng tâm nương tựa nương tựa bóng cao cả của đấng Từ Phụ - Phật Thích Ca Mâu Ni, kiên trì vững bước theo bước chân của Ngài cho đến ngày đạt được quả vị Phật, thoát khỏi luân hồi sinh tử đạt được an vui mãi mãi.