Hành trình của niềm tin
Những trăn trở về bản chất của sự sống, cái chết và niềm tin vào Phật Pháp đã đưa đường chỉ lối cho Đại Đức Thích Trúc Thái Minh đến một hành trình mà có lẽ, khi bước chân vào cửa Phật, Người cũng không bao giờ nghĩ đến. Đó, là hành trình của niềm tin, hành trình đem giáo lý của nhà Phật đến với mọi người.
Một đời người – một hành trình
Những ngày đầu tháng 3/2014, con đường dẫn lên chùa Ba Vàng lất phất mưa bay. Người lái xe mỉm cười, nhẹ nhàng nói, cách đây chưa lâu, chẳng có đường lên đẹp đẽ như vậy đâu. Cách đó chưa lâu, ấy là vào năm 2007, đúng 20 năm sau khi ngôi chùa cổ trên núi Ba Vàng được phát hiện bởi một sự tình cờ hay nói đúng hơn là duyên trời định để một lão nông tìm ra cả một phế tích được xây dựng từ thế kỷ thứ XIII.

Hoang tàn, đổ nát, đìu hiu, những từ ấy có lẽ cũng không lột tả được hết sự bi thảm của ngôi chùa cổ nằm lặng yên trên núi Ba Vàng. Ngôi chùa ấy, được người ta gọi là Bảo Quang Tự, nghĩa là ánh sáng quý báu. Thế nhưng, khung cảnh ấy, sự đổ nát ấy hình như chẳng tương xứng với cái tên đẹp đẽ.

Như một sự tình cờ, cũng trong năm 2007, Trưởng Ban Tri khách của Thiền Viện Trúc Lâm là Đại Đức Thích Trúc Thái Minh nghe Phật tử và huynh đệ đồng tu kể về một ngôi chùa cổ nằm trong quần thể dãy Yên Tử linh thiêng. Ngôi chùa mà dù nhân dân trong vùng có tha thiết cầu xin thế nào, cũng chẳng một nhà sư nào về trụ trì. Đơn giản, bởi nó quá xuống cấp, quá heo hút và đường lên chùa thì gian nan, gập ghềnh.
Giữa núi rừng Yên Tử, nhìn ngôi chùa đổ nát, những huynh đệ đồng tu và cả những người dân bản địa có nằm mơ cũng không ngờ được Đại Đức Thích Trúc Thái Minh lại mỉm cười và nói: "Thầy thích ngôi chùa này”. Dân chúng trong vùng vui mừng, phấn khích bao nhiêu thì những huynh đệ đồng tu lại ngược lại, họ lo lắng bởi ngôi chùa này vừa xa lắc lơ lại chẳng có Phật tử. Đại đức Thích Trúc Thái Minh mỉm cười nói: "Thầy sẽ ở đây, có thể sẽ chết ở đây cùng chùa”.

Thế nhưng, từ cái chết bất ngờ của người chị họ, những câu hỏi đau đáu về bản chất thực sự của sự sống cứ lớn dần lên và nặng trĩu. Liệu, cõi đời này là cõi tạm? Để người ta tu nhân, tích phước báu, sẵn sàng cho một vòng luân hồi, cho một kiếp sau thanh thản, vô ưu? Trước những khúc mắc quá lớn lao của cuộc sống, người giảng viên trẻ tuổi quyết tâm rũ bỏ tất cả, gửi thân nơi cửa Phật để bắt đầu một hành trình đi tìm chân lý của cuộc đời, tìm sự thanh thản trong tâm hồn.
Cuộc đời bình lặng của người giảng viên Vũ Minh Hiếu chính thức khép lại vào năm 1998 để mở ra một cánh cửa mới, một cuộc sống mới, một chặng đường mới gắn liền với Pháp danh Thích Trúc Thái Minh. Quãng đường 16 năm xa rời cuộc sống trần tục để hòa mình vào giáo lý của Phật Pháp, khai mở những khúc mắc của tâm hồn và cứu giúp những mảnh đời bất hạnh tuy chưa thể nói là dài nhưng chặng đường đó cũng lắm chông gai, gập ghềnh, thử thách lòng tin, ý chí và cả nghị lực của Thầy Thích Trúc Thái Minh.
Hãy cứ thắp đuốc lên mà đi...
Nhiều người biết đến Đại đức Thích Trúc Thái Minh với tư cách là một vị Trụ Trì có công sức gây dựng một ngôi chùa bề thế, kế tục dòng truyền thừa Trúc Lâm Yên Tử sau 300 năm gián đoạn nhưng lại ít người hiểu được hành trình của Thầy nói riêng và phật tử chùa Ba Vàng nói chung trong công tác xã hội, cứu khổ cứu nạn.
Người tử tù được Phật độ
"Phải cứu vớt anh ta”, những ý nghĩ đó xuất hiện khi Đại đức Thích Trúc Thái Minh nghe xong câu chuyện. Thế rồi, Đại đức cùng với một người bạn là luật sư không quản ngại khó khăn, chứng minh được rằng án tử với Cường là quá nặng tay. Khi Phạm Xuân Cường sẵn sàng đối mặt với cái chết cũng là lúc Văn Phòng Chủ tịch nước ký lệnh ân xá, giảm án từ tử hình xuống chung thân. Đằng sau bản án đó, là niềm tin vô bờ của Đại đức vào người tử tù kia, rằng anh ta không đáng chết và hành trình đầy khó khăn và vất vả của Thầy để đưa lá đơn kêu cứu lên Chủ tịch nước. Từ đây, Cường có cơ hội làm mới cuộc đời...
Cậu bé với khuôn mặt ngựa...

Trong suốt một thời gian dài, Tuấn và bố lưu lại chùa, hằng ngày tu tập, tụng kinh niệm phật theo hướng dẫn của Đại đức Thích Trúc Thái Minh Phương pháp tu tập, dưỡng tâm, dưỡng thể của nhà Phật đã phát huy tác dụng, đem lại niềm tin cho Tuấn và gia đình. Khối u trên mặt em có chiều hướng nhỏ đi, không còn gây nguy hại đến tính mạng như lúc trước. Khi đưa trở lại bệnh viện, các bác sỹ rất bất ngờ vì sự chuyển biến kỳ lạ này, họ kết luận Tuấn đã có thể mổ được.

Bắt đầu từ hai bàn tay trắng và một ngôi chùa cũ nát, không ai có thể ngờ được chùa Ba Vàng lại có thể khang trang và lộng lẫy như ngày nay. Đó là cả một hành trình dài vượt qua bao khó khăn, gian khổ, thử thách lòng tin, sự kiên nhẫn. Hãy cứ đốt đuốc lên mà đi và hãy cứ tin tưởng rồi mọi thứ sẽ khai mở dần dần. Thành quả sẽ đến nếu mỗi người trong chúng ta đều làm việc thiện, tu nhân, tích phước báu.